bố em sẽ nuôi anh
"Hà Thủy, em biết gì mà nói!" Vũ Dĩ Phàm bất mãn nhìn cô gái ngồi bên cạnh. Cô ấy là Ly Hà Thủy, đồng nghiệp và cũng là bạn từ thời cấp ba của anh. Cô thích thầm anh từ khi còn học cấp ba đến giờ. "Hừ, anh mau ăn cháo đi!" "Cháo trắng sao? Anh không thích, không ăn!"
Không chỉ tả bố, Đỗ Hồng Anh còn viết về mẹ rất ngộ nghĩnh, anh Đỗ Mạnh Hà - người bố trong bài văn cho biết, con luôn có quyền tự do ngôn luận. Ngày 14/5, trên diễn đàn dành cho giới trẻ có chia sẻ bài văn ngắn Viết về bố dưới cách nhìn thật thà của con trẻ
Một tin nhắn khác: “Em chào anh! Thấy anh đăng tìm baby. Thật vui nếu được làm baby của anh. Em hứa sẽ ngoan, sẽ chiều anh hết nấc như là người yêu. Anh hẹn gặp ở đâu cũng được ạ, buổi tối từ 18 giờ là em rảnh”, kèm theo đó là loạt ảnh chân dung của người này.
Vay Tiền Nhanh Iphone. Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả Kiều Liên Thể loại Ngôn Tình, Sủng Nguồn Trạng thái Tới chương 39 Chương cuối Chương 39Giới thiệu truyệnThể loại Sủng, sư đồ luyếnNhân vật chính Vũ Dĩ Phàm, Hoa Kỳ TâmHoa Kỳ Tâm vì thành tích học tập không được tốt, tính tình lại quậy phá nên bố cô đã đưa cô đến trường mà bố cô làm hiệu trưởng theo chính tại ngôi trường này mà cô đã gặp được anh, người mà cô sẵn sàng hi sinh tất cả để ở Ebook Bố Em Sẽ Nuôi Anh – Kiều Liên Tới chương 39Ebook Bố Em Sẽ Nuôi Anh – Kiều Liên – Tới chương 39 Epub – Tới chương 39Ebook Bố Em Sẽ Nuôi Anh – Kiều Liên – Tới chương 39 Prc/Mobi – Tới chương 39Ebook Bố Em Sẽ Nuôi Anh – Kiều Liên – Tới chương 39 Pdf – Tới chương 39
"Tại sao chứ? Chị vừa xinh vừa đáng yêu, cái gì chị cũng giỏi hết!"Kỳ Tâm nhanh nhảu biện hộ."Kỳ Tâm, em đã làm bài tập chưa?"Vũ Dĩ Phàm từ trong nhà bếp đi ra, cất giọng lạnh lùng hỏi."Hớ? Bài tập gì chứ?""Bài tập sách giáo khoa trang 23, sách bài tập trang 92, bài số 10 và 15 sách tham khảo trang 36, 10 tập đề luyện thi, 100 bài tập tôi tự soạn nữa..."Rầm!"Ối, chị xinh đẹp ngất xỉu rồi anh hai ơi!"Anh cau mày nhìn cô nằm thẳng cẳng trên ghế sô pha."Gọi cô ấy dậy!""Chị ơi, chị à, chị xinh đẹp ơi, tỉnh lại đi, chị đừng chết mà...huhu...""...""Lẽ nào chị sẽ giống như công chúa Bạch Tuyết, tỉnh lại sau nụ hôn của hoàng tử? Anh hai, mau lại đây hôn cho chị ấy tỉnh lại đi!"Bốp!Anh nổi giận, không thương tiếc táng cho thằng em quý hóa một cú vào đầu."Cấm em ăn nói linh tinh! Muốn thì em đi mà hôn!""Huhu...đau quá...đồ bạo hành trẻ nhỏ, đồ...đồ vũ phu! Hèn gì đến giờ vẫn ế!"Dĩ Việt ôm đầu khóc tu tu, trông vô cùng đáng thương."Ế gì mà ế hả? Anh đây quá nhiều người theo đuổi nên chưa lựa được thôi!""Hừ! Bớt xạo đi anh hai! Trừ bà chị này ra, em thấy chẳng có ai thèm theo anh cả!""Em thì biết gì? Hoa Kỳ Tâm dở hơi này chính là một phần tử quá khích trong đám con gái theo đuổi anh đó!""Cũng chỉ có người dở hơi như bà chị này mới đi theo đuổi anh!"Dĩ Việt lắc lắc đầu, ngả người vào ghế suy tư."Hai người vừa phải thôi! Thấy tôi đang xỉu, không lo cứu chữa thì thôi, lại còn ở đấy nói xấu tôi nữa!"Kỳ Tâm nhảy dựng lên."May quá! Chị tỉnh rồi, nhà em có mỗi hai phòng, em không thể để chị ngủ phòng em được, mà em lại không nỡ để chị ngủ ngoài phòng khách...""Dĩ Việt! Ngậm mồm lại mau! Về phòng học bài!"Anh tức giận gầm lên, rồi quay sang Kỳ Tâm"Còn em nữa, mau về nhà học bài đi! Em đến đây đã xin phép bố mẹ chưa? Có biết bây giờ muộn lắm rồi không hả?""Phải đó thầy Vũ, muộn quá rồi, một mình em về sợ lắm á...huhu...""Hừ! Đợi một chút, tôi gọi taxi đưa em về!"Anh phát mệt với cô nhóc này mất!"Huhu...không được đâu, nhỡ...nhỡ ông tài xế...giở trò với em thì sao? Tốt nhất là thầy đưa em về đi..."Cô khóc ầm lên, làm như mình oan ức tức quá, hai tay nắm chặt quả đấm, nhếch miệng cười"Vậy em không sợ tôi sẽ giở trò gì với em sao?"Cô lẩm bẩm"Được vậy thì tốt quá!"
Cô méo mặt, thầy mau biến đi chỗ khác đi! Đằng này lại ngồi ỳ ra đây, vừa nhìn cô chăm chăm làm cô không hó hé được gì, vừa dùng mỹ nam kế dụ cô phân tâm không làm được bài nữa ném cho Sâm Phong một ánh mắt đáng Phong ở phía dưới, thấy cô như vậy cũng cực kì đau lòng. Cũng may là Kỳ Tâm cùng đề với cậu..."A, C, B, A, D,..."Sâm Phong hết dùng khẩu hình lại đến dùng tay ra hiệu, Kỳ Tâm ở trên hớn hở khoanh đáp án lia lịa."Muốn 0 điểm đúng không?"Anh cất giọng lạnh lùng, đưa tay nhéo tai cô làm cô kêu oai oái."Á...đau quá đi..."Anh giật mình, vội rụt tay lại. Trước giờ anh chưa từng nhéo tai nữ sinh bao giờ. Hôm nay tự nhiên mình bị gì vậy không biết?"Khụ...xin lỗi em..."Cô chớp chớp mắt, thầy ấy vừa mới xin lỗi cô sao? "Thầy Vũ, thầy thật quá đáng...đau như thế này làm sao em làm bài được...huhu..."Cô ra sức nhăn nhó rên rỉ, làm như mình sắp chết đến nhức đầu, cô nhóc này đúng là có năng khiếu đòi nợ mà!Anh cẩn thận liếc xuống lớp một lượt, rồi mới cúi đầu nói nhỏ vào tai cô"Tôi cộng cho em 1 điểm, em làm ơn vặn nhỏ volum lại..."Cô mừng húm, cũng bắt chước nói nhỏ vào tai anh"1 điểm chưa đủ đâu thầy giáo kính mến...""Hừ! 2 điểm, vậy đã được chưa?"Anh tức xộc máu lên não nhưng vẫn phải nhún nhường thỏa hiệp."Được rồi! Thầy thật đáng yêu!"Cô cười tít mắt, cúi đầu làm bài. Từ nãy đến giờ Sâm Phong đọc cho cô gần hết bài rồi, chỗ còn lại cứ khoanh bừa cho xong!...Hết giờ, cả lớp nộp bài, cô lủi thủi về chỗ trước cái lườm cháy mắt của Phong vội lao ra, sốt sắng hỏi"Kỳ Tâm, cậu ổn chứ? Tai còn đau không?"Cậu thương tiếc đưa tay xoa xoa tai cô."Cậu làm gì đó??""Cậu làm gì đó??"Hai tiếng hét đồng thanh vang lên từ hai cái miệng công suất Phong ngơ ngác nhìn, một bên là Kỳ Tâm với vẻ mặt khó chịu, một bên là thầy Vũ với vẻ mặt...giết người."Ha..hai người...làm sao vậy..."Kỳ Tâm chu miệng đáp"Không cho phép cậu sờ vào tai tớ, tớ...rất nhột...""À...ừ...tớ xin lỗi..."Sâm Phong cười ngây ngô, may quá, cậu chỉ sợ Kỳ Tâm giận cậu Dĩ Phàm cũng trừng mắt nói"Không cho phép cậu sờ vào tai các bạn nữ!"Nói rồi hằm hằm bỏ đi.
bố em sẽ nuôi anh