bảo bối tôi ghen rồi
Bảo Bối Giá Trên Trời - Chương 23 Quá tàn khốcChiếc nĩa rơi xuống bàn, cả người Hứa Hi Ngôn đều thấy không ổn. Cô có cảm giác nhưđang đứng ngay trước
Chương 44: Huyền thiên băng ghen rồi. \ […\] Công ty Hàn thị. “ Hàn Tử Mặc! Bế tôi! ” Huyền Thiên Băng vì cảm thấy có chút đau bụng nên không muốn đi, liền kêu Hàn Tử Mặc bế mình. Còn những người ở công ty thì không khỏi bất ngờ vì lần đầu tiên có người dám
EM LÀ CỦA CHỊ ! BẢO BỐI ! EM LÀ CỦA CHỊ ! Mời bạn đánh giá truyện này! Bên A tra tấn đến mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, Tống chỉ muốn xuất gia tại chỗ, không muốn lãnh đạo nhảy dù lại là tình cũ của cô —— a không, bạn học cũ. Vốn chỉ là bạn cũ
Vay Tiền Nhanh Iphone. Bảo Bối Của Tôi Là Em Chương 44 Huyền Thiên Băng ghen rồi. PunPun 04/01/2021 \[…\] Công ty Hàn thị.“ Hàn Tử Mặc! Bế tôi! ” Huyền Thiên Băng vì cảm thấy có chút đau bụng nên không muốn đi, liền kêu Hàn Tử Mặc bế những người ở công ty thì không khỏi bất ngờ vì lần đầu tiên có người dám nói với boss của họ như thế! Càng bất ngờ hơn là câu trả lời của boss.“ Được. ” Hàn Tử Mặc vui lòng trả lời, nghe Huyền Thiên Băng kêu mình bế thì không khỏi vui mừng.“ Đi chậm chút. Tôi đau bụng. ” Huyền Thiên Băng nhăn mặt nói.“ Tuyệt đối đi chậm! Sẽ không làm em đau! ” Hàn Tử Mặc chắc chắn những người nhân viên thì mắt chữ A mồm chữ O nhìn tổng tài của họ đang răm rắp nghe theo những gì Huyền Thiên Băng nói. Từ đó họ đút kết ra một quy tắc Người phụ nữ này không thể chọc! ’Rồi Hàn Tử Mặc bề Huyền Thiên Băng bước vào công ty trong ánh mắt của bao người, có ngưỡng mộ, có ghen tị, ... Hắn bấm nút thang máy lên tầng cao nhất là tầng thứ 116 cũng là phòng làm việc của hắn. Tầng 116 của công ty Hàn Thị chỉ dành cho Hàn tổng thôi!“ Em có muốn uống sữa nóng không? ” Hàn Tử Mặc bế cô ngồi lên đùi mình vừa xoa bụng cô vừa hỏi.“ Ừ.. ” Huyền Thiên Băng cảm thấy lúc này uống một ly sữa ấm cũng không tồi. “ Thư ký Hạ mang vào cho tôi một ly sữa với độ nóng vừa phải. Nhanh một chút. ” Hàn Tử Mặc nói qua điện thoại chuyên gọi cho thư kí. Hắn không gọi cho Ken vì hôm nay Ken đã xin nghỉ để làm chút việc rồi.“ Vâng thưa tổng tài. ” Lúc này cô thư ký Hạ Hân Hân kia đang cười khúc khích ở ngoài, cô ta nói“ Hôm nay thư ký Ken không có ở đây.. Mình có thể nhân cơ hội này quyến rũ tổng tài! Vị trí Hàn phu nhân còn không phải sẽ là của mình sao? Haha ”Một lúc sau Hạ Hân Hân mang ly sữa nóng vào bày ra bộ dáng lả lơi nhất!“ Cô làm gì vậy? Còn không mau đưa ly sữa cho tôi? ” Hàn Tử Mặc nhíu mày, hắn hoàn toàn không nghĩ đến Hạ Hân Hân đang quyến rũ mình mà chỉ quan tâm đến ly sữa của Huyền Thiên Băng.“ Vâng.. ” Hạ Hân Hân nghe nói thế mà vẫn không biết xấu hổ, cô ta bước lại gần hắn đưa ly sữa nhưng ngực cố tình chạm vào tay hắn.“ Băng, sữa của em đây. Tôi đút cho em nhé? ” Hàn Tử Mặc đã thử độ nóng rồi mới dám đưa sang cho Huyền Thiên Băng uống. Nhưng thấy cô im lặng không nói gì cũng không cầm lấy thì hắn nghĩ cô đau quá không muốn cầm lấy uống nên mới đề nghị đút cho cô, tay vẫn xoa vào bụng cô.“ Tôi không muốn uống sữa do cô ta pha! Tôi muốn anh pha sữa cho tôi. ” Huyền Thiên Băng giả vờ hờn dỗi nói.“ Được được, em muốn gì cũng được cả. Bây giờ tôi liền đi pha cho em. Có được không? ” Hàn Tử Mặc lập tức nhún nhường 3 bước khi thấy cô dỗi.“ Thế còn không mau đi. ” Huyền Thiên Băng đẩy Hàn Tử Mặc ra ý bảo hắn mau đi. “ Nhưng bụng em.. ? ” Hắn sợ cô vẫn còn đau nên liền hỏi.“ Đã đỡ rồi. ” Huyền Thiên Băng không thể phủ nhận tài xoa bụng của Hàn Tử Mặc! Xoa vài cái liền khiến cô hết đau!“ Vậy tôi đi pha sữa, nếu em muốn làm gì thì gọi thư ký Hạ nhé! Thư ký Hạ, đây là phu nhân của tôi! ” Vừa nghe Huyền Thiên Băng nói đã đỡ rồi Hàn Tử Mặc lập tức bước ra cửa để đi pha ly sữa khác cho Hân Hân nãy giờ đứng im như tượng sau khi thấy hắn bước ra rồi cô ta mới lên giọng “ Tiểu tam ở đâu ra mà lại muốn leo lên vị trí phu nhân vậy? ”“ Ồ? Thư ký Hạ đây là điếc hay lãng tai vậy? Không nghe Hàn Tử Mặc nói tôi là phu nhân của anh ta à? ” Huyền Thiên Băng nhíu mày nói.“ Hứ, cô nghĩ vị trí này ai muốn làm cũng được à? Cô tưởng Hàn tổng sẽ đi pha sữa cho cô thật sao? Hay có khi anh ấy đang yêu đương với nữ nhân nào khác thì sao đây? ” Hạ Hân Hân làm ra vẻ ta đây biết hết, nói.“ Không phiền thư ký Hạ bận tâm, người đàn ông của tôi. Tự tôi quản được. Mời cô ra ngoài. ” Huyền Thiên Băng vừa nói vừa bấm vào máy tính. Muốn biết Hàn Tử Mặc đang làm gì thì chỉ cần xem camera là được chứ gì! Huyền Thiên Băng vừa xâm nhập vào hệ thống camera tìm kiếm Hàn Tử Mặc thì thấy một cảnh tượng cực kỳ đáng ghét! Hắn đang dây dưa với một người phụ nữ sao? Vậy là cô thư kí kia nói đúng à? Không đúng! Tại sao cô lại có cảm giác ganh tị thế này.. Chết tiệt Huyền Thiên Băng đã yêu Hàn Tử Mặc mất rồi! Hàn Tử Mặc đáng ghét! Gì mà nói yêu tôi chứ.. giờ anh đang vui vẻ với người phụ nữ khác kìa!Huyền Thiên Băng trong cơn ghen muốn nhảy từ tầng 116 xuống đất luôn rồi! Cô vừa mở cửa sổ ra định nhảy thì.. Bụng.. Đau quá. Cha má ơi nhà vệ sinh! Huyền Thiên Băng liền phóng vào nhà vệ sinh với tốc độ cực lát sau Hàn Tử Mặc bước vào không thấy Huyền Thiên Băng liền lo sợ. Hắn bước tới chỗ cô ngồi liền nhìn thấy máy tính đang mở cùng với khung cảnh ban nãy. Thiết nghĩ cô đã hiểu lầm đang định tìm cô để giải thích thì thấy cửa sổ mở toang toát ra, hắn sợ cô nhảy lầu như đợt trước liền hốt hoảng.“ Huyền Thiên Băng em đang ở đâu? Thiên Băng! Thiên Băng! ” Hàn Tử Mặc rất sợ Huyền Thiên Băng đột nhiên biến mất hay rời khỏi hắn. Bạn đang đọc truyện trên
Đã là những người giàu có, quyền lực trong giới thượng lưu thì không ai là không biết tới cái tên Nhạc Khanh Liêm. Ông là chủ tịch của một tập đoàn lớn - Ưng Uy. Ông có một người con trai nhưng thật không may trong một lần đi công tác ở bên Ý, người con trai độc nhất của ông đã thiệt mạng trong vụ nổ máy bay. Mất đi một trợ thủ đắc lực, Khanh Liêm không thể không buồn phiền, rầu não. Nhưng còn may, bây giờ ông có thể giao sự nghiệp cả đời của mình cho cháu trai trưởng- Nhạc Trí Thiên. Anh là một người tài giỏi, thông minh và có sự quyết đoán rất tốt. 1 năm sau khi anh làm giám đốc thì Ưng Uy đã phát triển mạnh mẽ đến không ngờ. Mẹ của anh, một người phụ nữ xinh đẹp, tuy đã ngoài 40 nhưng thoạt nhìn thì chỉ như thiếu nữ đang bước sang tuổi thanh xuân. Nhìn bà- Hạ Tử Thanh, không ai nghĩ bà đã có 1 chồng và 2 con. Bà là chủ cửa hàng thời trang nổi tiếng và đồng thời cũng là nhà thiết kế có tiếng tăm trên thế giới. Và giờ đây, cả 3 người được nhắc trên Nhạc Khanh Liêm, Nhạc Trí Thiên, Hạ Tử Thanh đang ngôi trong phòng khách rầu rĩ. Sở dĩ họ như vậy là vì.....- " Ba à, con không nghĩ cho Nhiên nhi đi làm là một chuyện tốt!!"-Tử Thanh nhìn người đàn ông cao tuổi đối diện mình- " Có gì không tốt? Thành tích học tập của con bé tốt như vậy. Mới học xong năm thứ 2 đại học đã ra tường rồi chứng tỏ Tiểu Nhiên rất thích hợp kế thừa chức phó chủ tịch " - Người đàn ông đó chính là Khanh Liêm lên tiếng- " Nhưng con bé chưa có kinh nghiệm gì cả!! Tự nhiên để Nhiên nhi đảm nhận chức vụ lớn như vậy thì con e..."- Bà Tử Thanh chần chừ một lúc lâu. Cô con gái bé bỏng của bà trông thông minh, lanh lợi thế thôi nhưng thật ra thì rất ngốc- " Vậy thì để Tiểu Bảo Bối làm thực tập tại Ngạo Thiên rồi quay về làm phó giám đốc!! "- Người con trai trẻ tuổi lạnh lùng buông một câu- " Ngạo Thiên? Sao con lại muốn Nhiên nhi làm thực tập sinh ở đó?? "- Bà Tử Thanh ngạc nhiên- " Ý kiến của Trí Thiên cũng không tồi!! Ưng Uy trước giờ không tuyển thực tập sinh nên để con bé sang Ngạo Thiên thực tập cũng là một ý tốt. Vừa hay bên đó hiện giờ đang tuyển người ". - Lão Liêm xoa xoa cằm rồi nói- " Vậy cứ quyết định vậy đi ba!! Tý nữa con sẽ nói chuyện với Nhiên nhi!! "- Bà Tử Thanh nhẹ nhàng nói- " Mẹ. Mẹ để con nói với em ấy "- Trí Thiên đứng dậy rồi đi lên phòng- " Vậy được!! "_________Buổi tối, sau khi dùng xong bữa tối muộn. Nhìn đồng hồ đã là 9h tối rồi. Trí Thiên cầm áo khoác bước lên phòng của Linh Nhiên. - " Tiểu bảo bối!! "- Anh nhẹ nhàng gõ cửaTừ bên trong, anh nghe thấy có tiếng ngã, rồi sau đó là tiếng kêu ca thảm thiết và cuối cùng là tiếng chạy ra mở cửa. Sau khi Linh Nhiên vừa mở cửa ra thì anh đã thấy một cô bé đang ôm đầu đứng trước mặt mình. Nhíu mày một cái, anh khẽ thở dài rồi đẩy cửa vào, bế thốc nó lên rồi đóng cửa. Tiến tới phía giường nằm rồi nhẹ nhàng đặt nó xuống. Anh cúi người thấp xuống để nhìn mặt nó. - " Lại ngã? "- Anh lạnh lùng hỏi nhưng vẫn chứa đựng đầy sự sủng nịnh- " Ưm!! "- Cô gái nhỏ khẽ nhìn anh- " Tại em không cẩn thận mắc chân vào cạnh giường lúc trèo xuống nên...."- " Từ sau cẩn thận nghe chưa? "- Anh bế cô đặt lên đùi mình rồi khẽ vuốt từng sợi tóc nhỏ - " Anh hai!! Anh tìm em có chuyện gì sao??!! "- Cô ngước mặt nhìn anh- " Tiểu Nhiên, em có thích đi làm không?!! "-Anh hỏi- " Đi làm sao??"- Mắt cô sáng lên- " Ừm!!"- Anh - "Đi làm là sẽ có tiền đúng không??"- Cô háo hức nói- "Đúng!! Sẽ có tiền"- Anh - "Vậy thì em sẽ đi!!"- Cô nói chắc nịch- "Được rồi!! Vậy em ngủ sớm đi!! Ngày mai anh sẽ đưa em tới công ty"-Trí Thiên nhẹ nhàng nói với cô- "Dạ!!"- Nói xong cô trèo khỏi người anh rồi lên giường đắp chăn ngủ-" À quên!! Chúc anh hai ngủ ngon!!"- Cô nhìn anh cười- "Chúc bảo bối ngủ ngon!! "- khẽ đặt lên trán cô nụ hôn nhẹ rồi đi ra khỏi phòngSau khi Trí Thiên ra khỏi cửa thì Linh Nhiên vùng chăn dậy rồi vơ lấy cái điện thoại ấn nút gọi cho Tiểu Lĩnh. - "Alo em yêu!! Nhớ anh rồi hả cưng??!!"- Đầu dây bên kia lên tiếng- "Thôi đi con hâm, mà này, mai tao được đi làm đó mày!!"- Linh Nhiên hào hứng khoe- "Ồ, cưng được đi làm rồi sao?? Anh vẫn đang bù đầu học mấy đống bài trên lớp đây. Sao số tôi nó khổ quá vậy trời!!"- Tiểu Lĩnh than vãnCũng đúng thôi, hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Linh Nhiên lại ra trường trước hai năm nên bây giờ cô bạn trí cốt của nó là Mạc Khả Lĩnh phải học ở trường đại học kinh tế một mình nốt 2 năm còn lại- "Bớt than đi!! Nhưng thật sướng vì cuối cùng tao cũng có thể làm việc ở Ưng Uy rồi!!"- Linh Nhiên - "Mày sướng!! Ra trường chưa được 1 tháng đã được làm việc ở công ty lớn như thế!! Haizz thế mới nói, số mày là số hưởng mà!!"- Tiểu Lĩnh thở dài- "Hehe, yên tâm là khi tao lãnh lương thì sẽ đãi mày một trầu ra trò!!"- "Mày nhớ giữ lời đấy nhá!!"- Tiểu Lĩnh nghe đến ăn là mắt sáng rực lên quên luôn mọi chuyện khácThế là suốt cả đêm đó, hai đứa chúng nó tám chuyện đên 11h rưỡi mới chịu đi ngủ____ Tại Ngạo Thiên, tầng 45 của công ty....- "Chủ tịch đây là người mà giám đốc Trí Thiên của tập đoàn Ưng Uy giới thiệu để làm thực tập sinh công ty chúng ta!!"- Một người đưa hồ sơ cho người đàn ông đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ- "Ai?"- Một câu lạnh lùng phát ra khiến người nghe cũng rợn cả sống lưng- "Nhạc Linh Nhiên, tiểu thư của nhà họ Nhạc nổi tiếng. Cháu gái của chủ tịch Nhạc Khanh Liêm và cũng là em gái của giám đốc Trí Thiên!!"- Người kia cung kính nóiĐược giám đốc Trí Thiên giới thiệu thì hẳn cô gái này cũng có những ưu điểm rất nổi bật. - "Em gái? Tổng giám đốc Ưng Uy có em gái?"- Người đàn ông mang dáng vẻ uy nghiêm kia chính là chủ tịch của Ngạo Thiên- Vương Thừa Ân- "Vâng!! Nghe nói cô bé tốt nghiệp đại học khi vừa học xong năm thứ 2 với bằng giỏi. Học lực và thể lực đều rất tốt. Thông thạo 2 thứ tiếng là Anh Và Nhật. Cô ấy đã từng đi du học ở New York 3 năm cấp 3 rồi sau đó quay trở về nước". - Trợ lý của Thừa Ân đọc sơ yếu lí lịch của Linh Nhiên cho Thừa Ân nghe- "Được rồi. Mai cô ta tới thì bảo tiếp tân dẫn tới phòng tôi"-Thừa Ân buông một câu lạnh đến sống lưng khiến người khác nghe xong cũng rùng mình - "Dạ thưa chủ tịch"-Anh ta cúi đầu trước Thừa Ân rồi đặt hồ sơ của Linh Nhiên lên bàn Thừa Ân rồi ra ngoàiTrong phòng bây giờ chỉ có một mình Thừa Ân. Anh và Trí Thiên từ nhỏ đã là bạn của nhau nên Thừa Ân khá là hiểu tính của Trí Thiên Hai anh lạnh lùng chơi với nhau thì sẽ như thế nào nhỉ??. Dù là người thân nhưng không có tài năng thì nhất định sẽ không đích thân giới thiệu. Và nếu là một tài năng hiếm có thì chắc chắn sẽ chẳng để mất nhân tài mà gửi sang công ty khác làm gì. Nên chắc chắn Trí Thiên sẽ lợi dụng Thừa Ân để Linh Nhiên có thêm kinh nghiệm rồi sau đó quay về Ưng Uy làm việc chứ Trí Thiên cũng chẳng ngu gì để lại nhân tài cho công ty đối tác. -" Trí Thiên!! Để tôi xem em gái cậu có tài năng gì??!!"- Khẽ nhếch môi cười tà mị, Thừa Ân đưa ly rượu lên uống_______Chương này hơi nhạt vì là chương mở đầu. Mà đã là mở đầu thì mình chẳng biết viết sao cho nó hợp logic một tý nhưng thôi, cũng mong mọi người ủng hộ mik. CẢM ƠN TẤT CẢNHỮNG BẠN ĐANG ĐỌC RẤT NHIỀU!!
Bảo Bối Của Tôi Là Em Chương 10 Ghen! PunPun 04/01/2021 Một người đàn ông vẻ lạnh lùng bước vào. Người đàn ông đó bước tới ngày càng gần Huyền Thiên Băng, tất cả vệ sĩ của người đàn ông đó đuổi hết những người đang trong quán. Đúng! Chính là hắn, sau khi từ trụ sở trở về thì hắn quyết định đi tìm cô! Tới kí túc xá thì không thấy Huyền Thiên Băng đâu, Hàn Tử Mặc liền kêu người của mình đi tìm khắp nơi trong thành phố thì phát hiện cô đang ở quán ăn khá gần trường và đồng thời cô đang ăn cùng một người đàn ông khác! Nghe tin này Hàn Tử Mặc rất tức giận, chẳng quan tâm gì hết mà phóng xe tới đây thì lại thấy cái cảnh Huyền Thiên Băng ngồi im để cho tên đàn ông kia lau thức ăn dính trên mép môi cô!! Thật đáng hận. Hắn bước lại gần hơn, gần hơn nữa thì lại nghe giọng cô.“ Ngạo Vân anh no chưa? ” Huyền Thiên Băng lau miệng rồi hỏi. “ Anh no rồi Băng Băng. ” Ngạo Vân mỉm cười nhìn cô. “ Ngạo Vân? Băng Băng? Gọi nhau thân mật quá nhỉ? ” Hàn Tử Mặc sải một bước dài tới sát người Huyền Thiên Băng. “ Anh? Tại sao lại là anh hả đồ biến thái! ” Huyền Thiên Băng nhíu mày.“ Tại sao lại là tôi? Tôi xong việc liền đi tìm em. Còn em thì đi chơi với trai? Em xem tôi là cái gì? ” Hàn Tử Mặc nghiến răng nghiến lợi hỏi, mặt hắn xuất hiện những vạch đen dày đặc.“ Ai cần anh đi tìm tôi? Tôi đi với ai là việc của tôi liên quan quái gì tới anh?! Tôi với anh chỉ là người dưng, đừng có nâng cao quan hệ của chúng ta! ” Huyền Thiên Băng không chịu thua, cãi một mạch với anh!“ Người dưng? Được! Người đâu lôi hắn ta ra đánh! Chết thì càng tốt! ” Hàn Tử Mặc nhếch mép cười tàn độc.“ Anh bị khùng à?! Á... Anh làm cái quái gì thế ? ” Hàn Tử Mặc đột nhiên bế Huyền Thiên Băng lên khiến cô không kịp trở tay.“ Tốt nhất em nên ngoan ngoãn. Tôi không có nhiều kiên nhẫn như vậy. ” Hàn Tử Mặc sải bước ra xe.“ Tôi cứ chống đối, tôi mới không cần sự kiên nhẫn của anh! ” Huyền Thiên Băng giãy giụa đủ kiểu nhưng .. chịu thôi, hắn quá khỏe, cô không cự lại, đối với sức của hắn thì việc cô giãy giụa chỉ càng làm cô mệt chứ Hàn Tử Mặc hắn thì không hề hấn gì.“ Em ngoan ngoãn thì anh sẽ nghĩ đến việc tha cho hắn. ” Hàn Tử Mặc không nhanh không chậm nói. “ Đm! Anh là rất thích uy hiếp người khác ?! ” Huyền Thiên Băng tức giận liền buột miệng nói tục.“ … ” Hàn Tử Mặc im lặng và cứ tiến về phía xe mặc cho cô mắng chửi.“ Mẹ nó anh có thả tôi xuống không? Đồ điên! ”“ Giết hắn! ” gần đến cửa xe thì hắn hằng giọng khiến cô có chút không nghe kịp.“ Cái gì?! Anh bị điên lâu năm mà giấu à? Mạng người với anh là cỏ rác à? Anh nghĩ anh là ai mà muốn giết ai là giết vậy? Anh dám giết Kỳ Liên Ngạo Vân? Anh có tin tôi giết anh luôn không ? ” Huyền Thiên Băng thật sự tức quá hóa rồ rồi! Lại không kiềm chế được mà lộ bản chất chết chóc của mình ra!“ … ”\* Rầm \* Hắn quăng mạnh cô vào xe. “ Á! Mẹ nó anh có bệnh à?! ” đầu thì ê mông thì nhứt Huyền Thiên Băng chỉ biết chửi hắn cho hả dạ!“ … ” Hàn Tử Mặc lên số xe chạy hết mức! Nhanh đến mức người ta có lẽ chỉ thấy một cái bóng lướt qua?!“ Anh điếc à? Hay câm? ” xe chạy quá nhanh, Huyền Thiên Băng thì chao đảo đến chóng mặt nhưng vẫn không bỏ cuộc mà mắng hắn! “ … ” “ Anh không trả lời chứ gì? Đã thế thì bổn tiểu thư phá nát xe anh! ” vừa nói là làm Huyền Thiên Băng dùng sức đập tứ tung! Hàn Tử Mặc biết cô khỏe nhưng lại không ngờ cô lại khỏe như vậy?! Xe của hắn được làm bằng kính đặc biệt đạn bắn không thủng thế mà giờ đây cô gái nhỏ này lại đập nó thành nhiều vết nứt! Trên xe hắn bây giờ không chỗ nào là không hư hỏng, hỏng hóc! Có lẽ là trừ cái vô lăng!“ Em cứ đập thoải mái! Một vết nứt tôi liền gạch một gạch lên mặt hắn. ” Hàn Tử Mặc rất tự nhiên mà nói. “ Tôi nói cho anh biết tôi với anh ta không thân nhưng tôi không thích người khác vì tôi mà bị thương! Kể cả anh cũng vậy, tôi nhớ chúng ta đâu có quen nhau? Có phải anh bị mất trí nhớ hay anh mới trốn trại vậy? ” Huyền Thiên Băng bình thản nói.“ Không quen?! Lát nữa tôi sẽ cho em biết là tôi với em có quen không! ”“ Hừ! Bao lâu cũng vậy! Tôi và anh mãi mãi là người dưn..g.. Á! ” Hàn Tử Mặc đột ngột đạp phanh khiến cô không trở tay kịp mà hét lên! Chỗ dừng lại là một Vilage rất đẹp ở ngoài vùng ngoại ô thành phố A.“ Đây là đâu? ” Huyền Thiên Băng trợn mắt hỏi./ Quái! Tên điên này lại đưa mình đi đâu thế này? / cô nghĩ thầm.“ Nhà tôi, không lâu nữa sẽ là nhà em! ” Hàn Tử Mặc vừa nói vừa mở cửa xuống xe và tới cửa bên cô mở ra rồi bế cô đi vào căn vilage kia.“ Á! Sao anh thích bế thế? Tôi có chân. ” Huyền Thiên Băng thật sự không giãy giụa mặc dù mồm nói rất nhiều! Cũng do hắn khỏe quá thôi? Giãy giụa tốn sức!“ Tôi chỉ thích bế em? Cần không tôi có thể chặt chân em để tôi được bế em mỗi ngày! ”“ Không cần! Đồ xe lăn biết đi! ”/ Mẹ nó tên này không những khùng mà còn điên nữa! Thế quái nào mình lại chọc phải tên tâm thần thế này? / Vài dòng suy tư của Huyền Thiên Băng. Bạn đang đọc truyện trên
bảo bối tôi ghen rồi