bảo bối em chạy không thoát

Bảo Bối, em chạy không thoát đâu ! chương 6 | Đọc Ngoại Truyện : CẢM GIÁC THỐNG KHỔ full - doc truyen Bao Boi, em chay khAng thoAt dAu ! chương 6 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát. 8.5/10. 56.6K. Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi. Thể loại: Ngôn Tình. Nguồn: DD Lê Quý Đôn Edit: Lăng Lăng Beta: Isis Nguyễn. Trạng thái: FULL. Một hồi dự mưu (âm mưu sắp đặt trước), để cho bọn họ cả đêm triền miên, cứ tưởng rằng sau khi trời bẢo bỐi em ĐỪng chẠy Home Bạn Quan Tâm bảo bối em đừng chạy Một hồi dự mưu (âm mưu sắp xếp trước), nhằm cho đàn họ suốt cả đêm triền miên, cứ tưởng rằng sau khoản thời gian trời sáng, bầy họ sẽ mặt đường ai nấy đi, chỉ là fan qua đường. Vay Tiền Nhanh Iphone. Boun kích động cả một buổi sáng, giống như hận không thể tuyên bố với cả thế giới chuyện anh có con trai vậy. Tin tức này mà quăng ra ắt hẳn sẽ khiến dư luận dậy sóng một hồi, thần tượng và soái ca trong mộng của biết bao người không ngờ đã có con trai ba tuổi rưỡi thực cho dù phóng viên moi được chút thông tin về gia đình Boun thì cũng không dám liều mạng đi viết báo về anh, bởi vì nếu chưa có sự cho phép của Gun gia mà đăng mấy tin tức bát quái như vậy, hậu quả rất khó lường. Trừ những lúc ít ỏi anh chấp nhận phỏng vấn ra cũng chỉ có một vài sự kiện ở nơi công cộng là có thể chụp được chút ít hình ảnh của anh. Ấy vậy mà số người thầm thương trộm nhớ anh nói không ngoa cũng sắp ngang ngửa với những ca sĩ diễn viên nổi tiếng hiện nhìn chính mình trong gương, tay vừa vòng cà vạt lên cổ thì chợt nghĩ tới cái gì, quay đầu nhìn Prem đang ngồi ôm con trai đọc sách trên giường, chậm rãi đến bên cạnh cậu."Giúp anh một chút."Prem nghe anh nói liền ngẩng đầu lên, thấy trên tay anh đang cầm và vạt đưa tới trước mặt mình. Cậu đơn giản cầm lấy rồi ngoắc tay nói"Cúi xuống, tôi lười đứng dậy."Nam nhân ngoan ngoãn quỳ xuống bên giường, vừa hưởng thụ cảm giác được vợ thắt cà vạt cho vừa nắm mấy ngón tay bé nhỏ của con trai mà bóp tuy chưa từng giúp người khác làm việc này nhưng cũng thấy qua không ít lần, biết anh không vội nên chậm rãi di chuyển đôi tay mềm mại của mình. Boun bị ánh mắt chăm chú của cậu và hơi thở thơm ngát chọc cho khó chịu, nhịn không được hôn một cái lên môi cậu, sau đó cà vạt trong tay cậu không ngoài dự đoán siết chặt lấy cổ anh."Khụ... Em tính mưu sát chồng sao?"Anh giả vờ ho lên rồi nheo ánh mắt nguy hiểm nhìn cậu, nhưng cậu chẳng chút sợ hãi, ngược lại còn hung dữ trừng anh"Anh ở trước mặt trẻ nhỏ mà không biết làm gương, tôi sợ Santa lớn lên hư hỏng như anh.""Anh là một nam nhân tốt, Santa vốn dĩ nên học tập anh." Boun nói mà không biết ngượng, đưa tay kéo lỏng cà vạt một chút rồi dặn dò. "Nếu có ra ngoài thì nhớ dẫn theo vệ sĩ, đề phòng Ramida."Anh cũng từng có một thời gian dài tiếp xúc với nữ nhân kia, tính tình cô ta không được tốt lắm, là điển hình của loại người lòng lang dạ sói đội lốt cừu non. Hiện tại từ một thiên kim tiểu thư bị anh đá xuống vị trí thường dân, trong lòng ắt hẳn sẽ sinh ra oán này anh muốn ở bên cạnh vợ con một tấc không rời, nhưng vẫn có việc cần làm rõ với Athin, không thể không gật đầu xem như đã hiểu, không thèm để ý việc anh tự nói mình là "nam nhân tốt" chút nào. Sớm muộn gì cũng phải làm quen với mấy câu nói gây nhức nhối kia. Khi ở bên ngoài anh luôn mang mặt nạ lạnh lùng xa cách, nhưng chỉ cần vừa đối mặt với cậu là lại biến thân hoàn toàn như thế này đây."Lúc về nhớ mua kem và trái cây."Cậu vẫy tay chào anh, không quên nhắc nhở việc quan trọng này. Thời tiết mùa hè năm nay trở nên nóng nực hơn hẳn, cũng xấp xỉ 35 độ, thành ra sâu lười trong cậu đã bắt đầu rục rịch. Sắp tới chỉ sợ muốn kéo cậu ra khỏi nhà cũng không ừm một tiếng, ăn mặc chỉnh tề đi ra ngoài, tự mình lái xe chạy thẳng về nhà Athin. Trước đó tuy không có hẹn trước nhưng anh biết rõ hôm nay ông vẫn chưa ra điểm anh đặt chân vào biệt thự xa hoa lộng lẫy của Athin chợt nhìn thấy sắc mặt hoảng hốt của quản gia. Ông ta cười gượng nhìn anh"Cậu chủ đến sao không thông báo trước một tiếng để tôi nói với ông chủ?"Boun không cần nghĩ cũng biết bố anh đang làm chuyện tốt gì, thản nhiên đi vào thang máy rồi thẳng tiến lên tầng ba. Mà quản gia ở phía sau không biết phải làm sao, gọi cho ông chủ vào lúc này chỉ sợ không kịp nữa!Nam nhân mặc vest đen chỉnh tề sải chân đi tới trước một căn phòng, tay giơ lên gõ vào cửa gỗ ba trong phòng không có động tĩnh, anh lại kiên nhẫn tiếp tục công việc gõ cửa của mình. Âm thanh cộc cộc cộc vang lên liên hồi, đều trong rốt cuộc có phản ứng, cửa gỗ mở mạnh ra, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc quần đùi và nude nửa trên lạnh mặt nói"Muốn chết..."Ông nói được hai chữ thì im bặt, sau đó thay đổi sắc mặt, bình tĩnh hỏi"Con đến làm gì?""Hỏi một chút chuyện bốn năm trước."Boun bắt gặp bố mình trong bộ dạng quần áo xộc xệch như vậy cũng không cảm thấy có gì mới lạ, thậm chí khi giọng phụ nữ gợi tình vang lên cũng chỉ nhàn nhạt nhếch môi."Ông xã... mau lên, người ta đang đợi..."Bên trong có tiếng bước chân khe khẽ, Athin muốn chặn nữ nhân bên trong đã không còn kịp nữaMột cô gái tầm hai mươi tuổi xuất hiện trong tầm mắt Boun, trẻ trung xinh đẹp, ngực cũng đặc biệt lớn. Bởi vì cứ nghĩ không có người nào dám phá đám bọn họ nên chỉ mặc quần lót và một cái áo sơ mi rộng của Phỉ Hoài đi ra. Đột nhiên nhìn thấy nam nhân tuấn mỹ đứng ở nơi đó, xấu hổ hét lên rồi chạy ngược trở vào."Sở thích không tồi."Boun nhếch lông mày, cho dù thấy cô gái kia ăn mặc hở hang như vậy cũng không có cảm giác gì."Con ra ngoài trước đi."Athin tức giận trước thái độ xa cách và khinh bỉ của con trai, phất tay rồi xoay người đi mặc quần mấy mốc, Boun và Athin đã ngồi bên trong phòng khách. Lúc này ông ta ăn mặc gọn gàng khí phách, trông không giống cái dạng xốc xếch vừa rồi chút nào."Tôi cần một lời giải thích rõ ràng từ ông. Ông có 20 phút."Boun vào thẳng vấn đề, mắt nhìn đồng hồ canh thời gian đi siêu trạng Athin cực kì tệ, không chỉ vì con trai đến bây giờ vẫn luôn khinh thường và chán ghét ông, mà còn vì chuyện của chàng trai kia. Ông tức giận chỉ vào mặt anh mà nói"Thằng kia đem một thằng con hoang về, mày cũng không để ý sao?""Con hoang?"Boun âm trầm nhìn ông, ánh mắt như cất giấu băng sương"Santa là con cháu Gun gia, thằng bé mang trong mình dòng máu của tôi! Cũng nhờ ơn ông mà suýt chút nữa bị Pra gia cướp mất, hừ!"Anh vừa nghĩ đến Mek đã thấy không vui, lại thêm Athin chỉ trích vợ con anh, tâm trạng không cần nói cũng biết thảm tới tình trạng nói, Athin ban ngày ban mặt cùng nhân viên của công ty qua lại, khiến chút tôn trọng sót lại trong người anh đều biến mất mệt mỏi nói "Mày đã kiểm tra ADN chưa mà biết nó là con mày? Chuyện của mày và thằng kia đừng nhắc đến trước mặt ba.""Vậy là không muốn giải thích gì sao?"Boun cho ông ta cơ hội cuối cùng, nhưng người này vẫn khăng khăng không nói. Dáng vẻ của ông rất uy nghiêm, bất quá giờ này đối mặt với khí thế của Boun cũng có cảm giác yếu kém vô ông ta không muốn hòa giải thì cần gì ở lại chứ? Boun đứng lên rồi đi con trai dứt khoát bỏ đi, Athin thở hổn hển vì thái độ của nó. Quản gia ở bên cạnh sợ ông chịu không nổi mà lên cơn đau tim, vội an ủi một nhìn thái độ của ông ta liền đoán được một chút sự tình, trong lòng lạnh lẽo. Chẳng trách Prem một mực căm thù anh, chỉ sợ lúc đó cậu rất thất vọng?Anh đến cho bố già một cơ hội giải thích, nhưng ông ta không muốn thì thôi lái xe đến siêu thị Lotte, cầm xe đẩy gom không biết bao nhiêu là thứ. Mặc dù những thứ như nguyên liệu nấu ăn và vật dụng linh tinh trong nhà đều do một tay Fluke quản gia phụ trách, anh rất ít khi dạo quanh siêu thị, nhưng lần này được Prem nhờ vả nên phải trực tiếp đi mới ngủ trưa dậy được một chốc thì Boun đã trở lại, nhanh hơn cậu dự tính rất nhiều. Chẳng phải đi giải quyết mọi việc cùng Athin sao? Nhanh như vậy?Cậu tò mò đem câu hỏi nói ra, ai ngờ Boun nói"Anh về sớm mua trái cây cho em và Santa.""Ồ? Vậy à? Còn chuyện bốn năm trước, ông ta không nói gì sao?"Cậu có chút tò mò muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng Boun lại mím môi"Không cần quan tâm.""Làm sao không quan tâm cho được?"Đây cũng là chuyện có liên quan đến cậu mà? Prem tỏ vẻ mình nhất định phải làm rõ vì sao lúc đó anh lại ở trong biệt thự của Athin?"Được rồi. Ngày mốt sẽ nói cho em biết."Boun lên tiếng, lại bắt đầu táy máy tay chân muốn động chạm đến thân thể mềm mại của cậu...-Nếu được thì mình sẽ đổi lịch up chap vào 3-5-7 CN nếu mình rảnh nha 33 Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản Tất cảBình luận chap Mới nhất Thu Ly Cấp 4 Chapter 10 liêm sĩ chị ơi Trả lời 3 0 Báo vi phạm 2156 29/07/22 Thu Ly Cấp 4 Chapter 8 na9 lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng nữa Trả lời 1 0 Báo vi phạm 2138 29/07/22 Kawaii KiKi Cấp 4 Truyện ngọt hok mn Trả lời 1 0 Báo vi phạm 0044 15/05/22 ♤♡《 T-ARA 》◇♧ Cấp 4 Um.. Mới đc chút xíu nhưng cũng kha khá ngọt ấy Trả lời 2 0 Báo vi phạm 1303 21/05/22 Lylia Cấp 3 Chapter 12 Tức quá điiii! Sao con tóc vàng lại ôm na9. Rồi còn có người chụp lén nữa, đảm bảo thằng chụp ảnh là do con tóc vàng thuê để phá hoại hạnh phúc của na9. Trả lời 3 0 Báo vi phạm 2009 13/04/22 An Khánh Cấp 1 Chapter 15 Tức quá Trả lời 0 0 Báo vi phạm 0945 22/09/21 Phan Hoa Cấp 1 Truyện này tên khác là cô dâu giả tạo tới chap 31 nhưng mà drop rồi Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1848 05/09/21 Nguyễn Minh Giang Cấp 1 Chapter 8 Thằng na9 này lật mặt nhanh ghê Trả lời 1 0 Báo vi phạm 1054 05/09/21 ** ^-^bánhbaonhỏ** Cấp 1 Chapter 22 ủa sao mãi ko có chap mới vậy Trả lời 3 0 Báo vi phạm 2113 24/07/21 Bình Bình Cấp 1 Chapter 22 waaaaaaaa ahhhhh cute Trả lời 2 0 Báo vi phạm 2044 16/10/20 Bình Bình Cấp 1 Chapter 22 waaaaaaa thích dễ sợ , mà sao drop rồi vậy ta Trả lời 2 0 Báo vi phạm 2307 26/09/20 ngon yeu Cấp 1 Chapter 16 nhỏ này k nguy hiểm nguy hiểm nhất la nhỏ giống nu9 quay lại kiếm n9 kiểu bị bỏ rơi rồi quay lại ý Trả lời 1 0 Báo vi phạm 0958 27/08/20 . Cấp 1 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1932 25/08/20 Như Quỳnh💬 Cấp 1 Đừng nói là chuyện này drop rồi nha😐😐 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1240 20/08/20 Nguyễn Hoàng Bảo Munz Cấp 1 Chapter 14 Truyện load lâu quá ko đọc được Trả lời 0 0 Báo vi phạm 1047 08/08/20 Mộc Thủy Cấp 1 Chapter 8 ???k đầu k đuôi như này là sao Trả lời 1 0 Báo vi phạm 0947 08/08/20 Prem bị dày vò suốt mấy tiếng đồng hồ, thể lực không chống đỡ nổi mà ngất lịm trong vòng tay anh từ lúc nào. Đôi môi đỏ mọng bị anh cắn có chút sưng lên, dung nhan xinh đẹp phủ một tầng hồng nhạt sau kích tình càng khiến nam nhân dục vọng dâng cao. Nhưng là nghĩ lại sức khỏe của cậu vốn đang kém, hiện tại nếu không biết tiết chế sẽ khiến cậu bị thương, anh đưa tay vuốt những sợi tóc dính ướt mồ hôi sang bên tai cậu, đơn giản giúp cậu xử lý sạch sẽ dấu vết trên người rồi ôm cậu đi cảm bốn năm nay bị dồn nén chặt chẽ cuối cùng cũng được phóng thích, Boun như trút được gánh nặng. Anh hi vọng sắp tới có thể sinh một tiểu bảo bối đáng yêu như vợ mắt đã lại qua thêm mấy ngày, sức khỏe của Prem cũng dần dần khôi phục. Từ đêm đó bị Boun kéo lên giường vận động xong, cậu thẹn quá hóa giận nên không cho anh chạm vào người nữa, nói cái gì cũng nhất quyết không chịu hành sự. Có vẻ như đêm đó bị anh ăn quá mãnh liệt nên hiện tại vẫn còn hơi điều tra xong việc bốn năm trước liền tự động đến khai báo với cậu, biểu thị bản thân rất trong sạch không có mèo mỡ gà đồng gì, mặt dày yêu cầu cậu bồi thường tổn thất tinh thần cho biết mình hiểu lầm nam nhân này, trong lòng cũng cảm thấy áy náy đôi chút nhưng vì nhiều lí do mà cứng rắn không chịu thể hiện ra. Cậu vẫn còn nhớ như in sáng hôm đó lúc tỉnh dậy đi đứng không được tự nhiên để cho Santa lo lắng một nay là ngày đầu tiên Santa đến trường, cậu phải dậy sớm chuẩn bị rất nhiều thứ, vậy mà nam nhân kia còn như keo dán chuột dính chặt lên người cậu, giống như sợ buông tay một cái là cậu chạy mất vậy, làm cậu đi đứng cũng không được thuận tiện."Anh đưa em và Santa đi."Boun buông một câu chắc nịch, không đợi cậu đồng ý đã ôm con trai lên xe, Prem đang định đeo ba lô cho cục cưng thấy anh đi trước thì bất đắc dĩ đành cầm trên tay, chậm chạp theo sau."Santa, nơi đó có ai bắt nạt con thì nhớ lời ba dạy, không được để mình chịu thiệt, sau này ba sẽ dưa con đi học võ phòng thân."Cậu vừa mới ngồi lên ghế phụ đã thấy Boun nghiêm túc nhìn con trai mà nói, chẳng biết lại dạy hư cái gì đây! Santa là đến trường mẫu giáo chứ không phải đi trường quân sự..."Santa, qua đây ngồi với baba."Prem ôm con trai từ trong lòng Boun ra, để thằng bé ngồi lên đùi mình rồi liếc mắt nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh"Anh hôm nay cũng không đi làm sao?"Đã nhiều ngày rồi anh chưa đến công ty, với tình trạng này, cậu nghi ngờ sớm muộn gì DINOZ cũng bị anh phá hư."Anh có thể ở nhà làm xuyên đêm, không cần lo." Anh xoay vô lăng, trầm thấp cất nghe xong nhăn mày"Anh ngại mình sống lâu quá sao? Bác sĩ Oh đáng tin cậy của anh đã tỉ mỉ viết ra một danh sách những điều anh không thể làm rồi mà?"Cậu nhớ rõ trong đó viết không được thường xuyên thức đêm! Boun dù tài giỏi đến đâu cũng chỉ là con người bình thường, một khi sức khỏe bị đe dọa thì phải nghỉ ngơi thật tốt mới đúng, đằng này anh sống không khoa học chút nào."Anh không sao. Em quan tâm anh như vậy là tốt rồi."Anh bình tĩnh đáp, sau đó không lâu, xe dừng lại bên một ngôi trường mẫu giáo tư nhân phủ sơn màu hồng phấn, trên tường có đủ loại hình vẽ đáng yêu, khiến cho hai mắt Santa lấp la lấp lánh, còn không kiềm được in mặt lên cửa xe mà nhìn chằm chằm. Prem thầm than, không hiểu sao diện tích nơi này lại còn lớn hơn cả trường cấp ba mà cậu từng theo học, đây là trường mẫu giáo thật sao? Cũng quá hoành tráng rồi!Santa hưng phấn đến đỏ cả mặt, thân thể bé nhỏ vừa được thả xuống đất đã chạy vù vào bên trong, bỏ rơi cả phụ huynh của mình. Ngoài cửa có vài đứa nhỏ đang khóc oa oa ôm chặt bố mẹ không chịu buông ra, hiển nhiên là không quen với việc đi học, không muốn rời xa vòng tay của người không khỏi tự hào nhìn bảo bối nhà mình"Santa đúng là rất ngoan.""Thằng bé là do chính tay tôi nuôi dạy, thông minh, lễ phép và hiểu chuyện là tất yếu!"Prem liếc anh, giả vờ khoe khoang một chút rồi chạy nhanh đến nắm ngón tay con trai mình, nói"Con chậm chút, lát nữa baba phải ra ngoài gặp bạn, cũng không biết khi nào về, chiều nay để papa đến đón con được không?"Dạ!"Santa nhìn cậu xong liền dùng ánh mắt tò mò ngắm loạn khắp nơi, dáng vẻ rất đáng yêu, đối với đứa nhỏ thì mọi thứ xung quanh đều vô cùng mới mẻ. Mặc dù trước kia ở Mỹ đã từng được gửi đi nhà trẻ nhưng không có lớn như thế này! Giống như một cung điện vậy đó!"Nơi này toàn bộ đều là con cháu của giới thượng lưu theo học, anh đã để người trông chừng Santa nên em có thể yên tâm."Boun đứng ở cửa nhìn con trai đang làm quen với bạn mới, thấp giọng nói với người bên hơi nhếch lông mày, thì ra là trường dành cho đám con cháu "quý tộc", chẳng trách hoành tráng như vậy. Thật tình cậu không thích nơi này lắm, nhưng hôm trước anh nói sẽ lo vấn đề học hành của Santa cậu cũng đã đồng ý rồi, hiện tại chỉ đành ngậm ngùi thuận theo khỏi trường học, Prem mới nghĩ tới hôm nay cậu có hẹn với Mek, thật ra việc không có gì nghiêm trọng nhưng cậu cũng chẳng dám để anh chồng nhà mình biết, lơ đãng nói"Một lát tôi sẽ đi gặp vài người bạn cũ, buổi chiều anh nhớ quay lại đón Santa là được rồi.""Ừm. Anh đã biết. Em muốn đi đâu?""Thả tôi xuống phía trước đi, cũng gần đây thôi, anh còn có việc phải xử lý mà, không phải sao?"Prem nào dám để anh đưa đến gặp Mek chứ? Một người là chồng, một người có mối quan hệ đặc biệt khó nói, đặt bọn họ lại gần nhau có khác gì châm ngòi nổ cho một quả bom đâu? Cậu cũng không muốn tự làm khó mình. Về phần vì sao Mek muốn tìm cậu, phải đến gặp anh ta thì mới biết mím môi, việc cần xử lý sao? Hình như còn chưa giải quyết nốt chuyện của Ray Anchali, mấy ngày nay anh nhất mực theo sát vợ yêu, bận tối mặt tối mũi như thế thì thời gian đâu mà quan tâm tên họ An đó chứ? So với việc trả thù, anh càng chú ý tới thái độ của bé xã nhà mình lúc này hơn, Prem nói chuyện với anh nhưng lại không được tự nhiên nhìn sang chỗ khác, né tránh ánh mắt của anh, rõ là đang chột dạ."Mek muốn gặp em?""Đúng vậy, hôm qua có nói chuyện một chút. Dù sao anh ấy và tôi cũng là bạn cũ, không thể vô duyên vô cớ cắt liên lạc được."Prem bị anh phát hiện thì không tiếp tục giấu diếm, nửa câu sau chính là muốn nói cho anh biết hiện tại bọn họ chỉ là bạn cũ mà thôi, có qua lại một chút cũng rất bình thường, không cần quá lo lắng. Bình dấm chua di động này mỗi khi đổ liền vô cùng đáng sợ đó...Boun bình tĩnh lái xe, chạy thẳng một đường vẫn không có ý dừng cho cậu xuống. Anh có thể yên tâm về phần những kẻ như Mean trước kia vây quanh vợ mình, bởi vì bọn họ dễ đối phó. Bất quá Mek thì khác, nam nhân này rất có bản lĩnh, được anh vinh dự liệt vào một trong những mối nguy hiểm tiềm tàng xung quanh vợ mình."Anh có thể đi theo không?""Tất nhiên là không!"Prem vừa nghe anh nói liền dứt khoát phản đối! Cậu trông thấy khuôn mặt của Boun không vui, gần đây anh tiếp xúc với cậu thường xuyên nên cũng rất chịu khó thay đổi biểu cảm trên mặt. Cậu buồn cười đưa tay vỗ vỗ vai anh"Tôi sẽ về sớm.""Ừm."Boun cực kì bất mãn gật đầu một cái, mặc dù trên mặt không có mấy cảm xúc nhưng Prem vẫn nhìn ra anh đang không vui. Cậu cầm điện thoại giơ địa chỉ lên, dùng ngón trỏ khều khều cánh tay anh rồi chớp mắt một cái, cười ngọt ngào"Anh đưa tôi đến đây đi.""Được."Người nào đó thấy vợ mình bày ra dáng vẻ nũng nịu thì trong lòng mềm nhũn, vui vẻ hơi cong khóe môi, nhưng rất nhanh đã nghiêng mặt giấu xe dừng lại, Prem nhanh nhẹn tháo dây an toàn bên hông ra rồi vươn người sang hôn nhẹ lên môi anh. Một cái chạm khẽ như vậy cũng đủ để Boun vui sướng, cảm nhận được cậu muốn lùi lại, anh đưa tay ra giữ chặt lấy gáy cậu mà hôn càng thêm mãnh liệt, thẳng đến khi người trong lòng thở gấp đánh lên vai anh một cái, anh mới buông tha cậu."Vợ ngoan, không được để tên kia lợi dụng, biết chưa?"Prem hừ một tiếng xem như đã biết, vội đưa tay sờ lên đôi môi vẫn còn lưu lại hơi ấm và mùi hương của anh, sưng rồi... Thật là, son môi cũng bị anh nuốt sạch! Cậu chỉ muốn an ủi anh chút đỉnh, ai ngờ được sẽ bị anh cắn như vậy? Đây rõ ràng là cố tình muốn đánh dấu chủ quyền, cố tình để Mek nhìn thấy, nam nhân này tính chiếm hữu thật sự rất chỉnh trang lại mặt mũi, tóc tai một chút, thấy không có cách nào khiến môi bớt sưng thì nhíu mày rồi sau đó mới chậm rãi xuống xe, trước khi đi còn quay đầu lại nhìn anh chồng nhà mình mà nhắc nhở"Nhớ đúng giờ đón Santa!"Nghe cậu nhắc đến con trai, khuôn mặt tuấn mỹ của anh nhất thời trở nên nhu hòa"Em yên tâm."Prem không muốn để con trai ra ngoài, nhưng sớm muộn gì thằng bé cũng phải thích ứng với thế giới tàn khốc kia. Nếu cậu đã quyết định đứng bên người Boun thì không thể mãi bảo bọc Santa được, chim non đều phải học cách té ngã rồi đứng lên, tiếp tục dang rộng đôi cánh của lỗi vì chap trước mình chuyển ver có hơi gấp nên bị lỗi nhiều chỗ TvT huhu mình cũng cảm ơn vài bạn đã nhắc mình nhé!

bảo bối em chạy không thoát