bình bài thơ mẹ của anh
Có lẽ những giọt nước mắt ấy đã âm thầm nhỏ xuống trái tim của Mẹ khi sự chờ đợi bao năm đã mỏi mòn, héo úa. Chùm thơ viết về MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG sau đây sẽ đưa chúng ta về một thời chinh chiến xa xưa, về một thời các Mẹ tiễn con lên đường tòng quân, để
Ninh Bình Quê Mẹ - Anh Thơ: Trăm sông cũng về với biển, con sóng lang thang âu yếm vỗ vào bờ. LK Nhạc Trữ Tình Hay Nhất: https://goo.gl
Thơ Bùi Thị Quế Anh. Hai mươi ba năm, mẹ rời xa nhân thế, Nhưng với con mẹ vẫn ở đâu đây…. Mẹ vẫn bên con mỗi bước, mỗi ngày…. Con vẫn vẳng nghe tiếng mẹ cười, mẹ nói…. Hai mươi ba năm, cuộc đời bao thay đổi. Làng quê nay đã khác xưa nhiều…. Không còn đâu
Vay Tiền Nhanh Iphone. Nguyễn Nhật Ánh sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại Quảng Nam. Thuở nhỏ ông theo học tại các trường Tiểu La, Trần Cao Vân và Phan Chu Trinh. Từ 1973 Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào sống tại Sài Gòn, theo học ngành sư phạm. Ông đã từng đi Thanh niên xung phong, dạy học, làm công tác Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh. Từ 1986 đến nay ông là phóng viên nhật báo Sài Gòn Giải Phóng, lần lượt viết về sân khấu, phụ trách mục tiểu phẩm, phụ trách trang thiếu nhi và hiện nay là bình luận viên thể thao trên báo Sài Gòn Giải Phóng Chủ nhật với bút danh Chu Đình Ngạn. Ngoài ra, Nguyễn Nhật Ánh còn có những bút danh khác như Anh Bồ Câu, Lê Duy Cật, Đông Phương Sóc, Sóc Phương Đông… Năm 13 tuổi ông đăng báo bài thơ đầu tiên. Tác phẩm đầu tiên in thành sách là một tập thơ Thành phố tháng tư, NXB Tác phẩm mới 1984 in chung với Lê Thị Kim. Truyện dài đầu tiên của ông là tác phẩm Trước vòng chung kết NXB Măng Non, 1985. Hai mươi năm trở lại đây, ông tập trung viết văn xuôi, chuyên sáng tác về đề tài thanh thiếu niên. Năm 1990, truyện dài Chú bé rắc rối được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao giải thưởng Văn học Trẻ hạng A. Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm 1975-1995 qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lãnh vực của Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh và báo Tuổi Trẻ, đồng thời được Hội nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm 1975-1995. Năm 1998 ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải cho nhà văn có sách bán chạy nhất. Năm 2003, bộ truyện nhiều tập Kính vạn hoa được Trung ương Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao huy chương “Vì thế hệ trẻ” và được Hội nhà văn Việt Nam trao tặng thưởng. Năm 2004, Nguyễn Nhật Ánh kí hợp đồng với NXB Kim Đồng tiếp tục cho xuất bản bộ truyện dài gồm 28 tập mang tên Chuyện xứ Langbiang nói về hai cậu bé lạc vào thế giới phù thủy. Năm 2008, Nguyễn Nhật Ánh xuất bản truyện Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, được báo Người Lao động bình chọn là tác phẩm hay nhất năm 2008, và đoạt giải thưởng văn học ASEAN năm 2010. Tác phẩm mới nhất của Nguyễn Nhật Ánh được NXB Trẻ ấn hành mang tên Ngồi khóc trên cây, xuất bản ngày 27 tháng 6 năm 2013. Hồi xưa tôi đã tỏ tình May4 Nè mi mới dọn tới bên nhàDị òm tau cũng bước chưn quaBa đi một cấp, răng về kịp?Mẹ chắc giờ ni ở chỗ bà[…] Ai về qua chỗ người thương October15 Ai về qua chỗ người thươngĐứng giùm tôiTrước cổng trường ngày xưaƯớt giùm tôiChút trời mưaĐể nghe trên tócHương vừa bay đi… Mười năm October23 Biết em từ độQuen em từ hồiXa em từ thuởTrăng còn thôi nôiRồi trăng sẽ lớnRồi anh sẽ giàRiêng em trẻ mãiTuổi nào mười ba[…] Thà như ngày thơ ấu October7 […]Nếu biết tình như thếChẳng lớn lên làm gìThà như ngày thơ ấuHai đứa cầm tay đi Hoa khế October6 Lòng tôi là cây khếEm là chim về chơiVàng kia em chẳng trảChỉ nhả hạt xuống thôi Hạt rớt xuống thành câyCây cũng toàn cây khếTừ khi em đi rồiVườn tôi thành lặng lẽ Biết bao giờ trở lạiCánh chim em ngày nàoLòng tôi hoa khế rụngXuống nỗi buồn nôn nao Phố trẻ October6 Tôi đi qua phố nắngTôi đi qua phố mưaPhố bây giờ đã khácTôi bây giờ đã xưa Khi tôi chưa ra đờiPhố bây giờ đã cóĐến lúc tôi lìa đờiPhố mãi là phố trẻ Xin những người đi lẻHãy nhập thành chung đôiPhố vẫn còn mới mẻTình sao nỡ cũ rồi? Chuyện cổ tích October4 […]Làm sao mà anh biếtEm còn chưa ra đờiMẹ là người duy nhấtBiết được điều đó thôi! Hai nhà ở hai nơiCách nhau nghìn cây sốMẹ vẫn biết anh buồnNên sinh em từ đó […] Đừng như công chúa October4 Đừng như công chúaNgủ mê trong rừngNằm hoài trên cỏCó ngày đau lưng Mà như cô TấmNgồi bên hiên nhàĐể anh qua ngõCó người trông ra […] Giao thừa October3 […]Mắc nợ ngày gầnSuối nguồn đã cạnTrồng cây lẻ bạnBên ngoài hiên mưaMùa đông rũ áoLòng không giao thừaMùa xuân lại đếnVui buồn đong đưa… Tự khúc September21 […]Tình yêu có gì?– Có hai người ở bên cửa sổMột người đứng yên một người đổi chỗ […]
Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xongNgày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắc chiu từ những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. Hằng Nga bình luận ” Mẹ của anh” – bài thơ có đề tài chạm đến một vấn đề rất quen thuộc trong đời sống của phụ nữ chúng ta. Đề tài viết về mẹ, nhưng là mẹ của một nửa kia. Bài thơ thật ấm áp và chan chứa nghĩa tình. Ngay từ khổ thơ đầu tiên nhà thơ đã tâm tình với chúng ta những điều vô cùng có ý nghĩaPhải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Mẹ không phải của riêng anh đâu, mẹ là của chung chúng mình đấy. Mẹ tuy không đẻ không nuôi em nhưng em ơn mẹ suốt đời vì nhờ có mẹ em mới có anh. Mà sự hàm ơn ấy suốt cả cuộc đời em trả mẹ cũng chưa xong. Lí lẽ của Xuân Quỳnh thật giản dị và đúng như chân lí. Những câu thơ tiếp theo Xuân Quỳnh điểm lại những nỗi vất vả truân chuyên trong cuộc đời của mẹ bằng một sự cảm thông rất sâu sắcNgày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Ngày xưa mẹ cũng từng nhan sắc như bao người con gái khác, nhưng vì thức bên anh qua từng cơn đau nên giờ đây tóc mẹ đã bạc trắng. Cách viết rất hay với biện pháp đối lập Xuân Quỳnh đã tôn vinh công ơn của mẹ, và người đọc sẽ thấu hiểu sâu sắc vô cùng một điều mà ai cũng biết nhưng đôi lúc lại lãng quên“Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen”. Cuộc sống nhiều vất vả của mẹ cũng được tái hiện qua những hình ảnh quen thuộc con đường dốc nắng, chợ xa gánh nặng. Mẹ tảo tần sớm khuya để anh khôn lớn, để bây giờ em có anh chính vì lẽ đó mà” Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao”. Xuân Quỳnh thật đằm thắm và tình nghĩa khi viết những câu thơ trên. Em thương anh em cũng thương từng bước chân của mẹ đã từng lặn lội năm xưa. Thời gian trôi qua, anh đã thành nhà thơ, bóng dáng của mẹ có trong thơ anh, trong sự trưởng thành của anhLời ru mẹ hát thuở nào Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa Ở đây ta bắt gặp những lí thuyết khoa học rất quen thuộc Di truyền học và Môi trường học. Mẹ di truyền cho anh nguồn gen của mình để anh có cái tinh tế, thông minh của một nhà thơ. Mẹ tạo ra môi trường để anh phát triển được tài năng của mình. Vì thếXin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Đừng dối mẹ nhé anh. Dù là dối mẹ để yêu em. Lời khuyên là sự hi sinh của người con gái nhưng sự hi sinh ấy thể hiện nhân cách rất đẹp của người con gái ấy. Xuân Quỳnh không chỉ là nhà thơ viết bằng cảm xúc mà chị còn viết bằng trí tuệ và hiểu biết, điều này lí giải tại sao thơ Xuân Quỳnh có sức sống lâu bền đến thế. Xuân Quỳnh bằng tình cảm và trí tuệ đã chỉ rõ tình cảm của mẹ đối với mình- nàng dâuMẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Mẹ không ghét bỏ em, em biết rõ điều đó. Em yêu anh nên em đã làm dâu của mẹ. ” Dâu là con” và em đã là con của mẹ. Thật chí lí và sâu sắc. Từ tình cảm với mẹ Xuân Quỳnh nghĩ về tình yêu của mìnhEm xin hát tiếp lời ca Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Em xin được hát tiếp lời ca của mẹ để ru anh sau bao nỗi lo âu nhọc nhằn của cuộc đời. Tình yêu của chúng mình thật nhỏ nhoi giữa không gian mênh mông và cuộc đời rộng lớn, giữa biếc xanh của hoa cỏ , núi sông và đặc biệt cũng thật nhỏ bé so với lòng thương yêu vô bờ bến của mẹ. Hai câu kết của bài thơ thật giản dị mà sâu lắngChắt chiu từ những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. Từ những nhọc nhằn, từ những chắt chiu của ngày xa xưa mẹ đã sinh anh cho em, chính vì vậy mẹ là ân nhân vĩ đại nhất của cuộc đời em. Anh yêu em bao nhiêu, anh tuyệt vời bao nhiêu, em càng ơn mẹ bấy nhiêu. Tình yêu của em giành cho anh tỉ lệ thuận với tình cảm em giành cho mẹ. Có còn gì xúc động hơn tấm lòng của con dâu giành cho mẹ ở những câu thơ này. Trong ” truyền kỳ mạn lục”, Nguyễn Dữ cũng đã viết về một người con dâu hiếu thảo là nàng Vũ Nương. Nàng đã thay chồng chăm mẹ trong những năn tháng chồng đi chinh chiến vô cùng chu đáo. Chính mẹ chồng nàng đã nói với nàng rằng trời xanh kia không bao giờ phụ lòng tốt của con. Rồi nàng Cúc Hoa trong vở chèo ” Tống Trân – Cúc Hoa” đã láy thịt của mình cho mẹ chồng ăn qua cơn đói khi bị lạc trong rừng. Từ những câu chuyện cảm động đó ta thấy bài thơ ” Mẹ của anh” của Xuân Quỳnh không phải chỉ thể hiện tấm lòng của nhà thơ mà còn là bài học đạo đức, là lời khuyên về cách sống cách cư xử đối với bạn đọc. ” Mẹ của anh” là bài thơ viết về tình cảm của con giành cho mẹ, nhưng không chỉ như thế bài thơ còn là tình đời, tình người sâu sắc. Vượt qua mọi giới hạn của thời gian, bài thơ mãi mãi thiêng liêng, mãi mãi có dư âm vang vọng trong lòng bạn đọc chính vì giá trị nhân văn đẹp đẽ của nó.
phải đâu mẹ của riêng anh mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi mẹ tuy không đẻ không nuôi mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong ngày xưa má mẹ cũng hồng bên anh mẹ thức lo từng cơn đau bay giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần thương anh thương cả bước chân giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao lời ru mẹ hát thuở nào chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh nào là hoa bưởi hoa chanh nào câu quan họ mái đình cây đa xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau mẹ không ghét bỏ em đâu yêu anh em đã là dâu trong nhà em xin hát tiếp lời ca ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn hát tình yêu của chúng mình nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng giữa ngàn hoa cỏ núi sông giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ chắc chiu từ những ngày xưa mẹ sinh anh để bây giờ cho em. như quỳnh bình luận ” mẹ của anh” – bài thơ có đề tài chạm đến một vấn đề rất quen thuộc trong đời sống của phụ nữ chúng ta. Đề tài viết về mẹ, nhưng là mẹ của một nửa kia. bài thơ thật ấm áp và chan chứa nghĩa từ khổ thơ đầu tiên nhà thơ đã tâm tình với chúng ta những điều có a ng phải đâu mẹ của riêng anh mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi mẹ tuy không đẻ không nuôi mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong mẹ không phải của riêng anh đâu, mẹ là của chung chúng mình đấy. mẹ tuy không đẻ không nuôi em nhưng em ơn mẹ suốt đời vì nhờ có mẹ em mới có anh. mà sự hàm ơn ấy suốt cả cuộc đời em trả mẹ cũng chưa xong. lí lẽ của xuân quỳnh thật giản dị và đúng như chân lí. những câu thơ tiếp theo xuân quỳnh điểm lại những nỗi vất vả chuân chuyên trong cuộc đời của mẹ bằng một sự cất ru> ngày xưa má mẹ cũng hồng bên anh mẹ thức lo từng cơn đau bay giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen Đâu con dốc nắng đường quen chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần thương anh thương cả bước chân giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao ngày xưa mẹ cũng từng nhan sắc như bao người con gái khác, nhưng vì thức bên anh qua từng cơn đau nên giờ đây tóc mẹ đã trắc. cach viết rất there are với biện phap ối lập xuân quỳnh đã tôn vinh công ơn của mẹ, và người ọc sẽ thấu hiểu sâu sắc vông một đu mà ai ai ccũng biểt như ờt ẹt ẹt ẹt ẹt ẹt ẹt ẹt ờt Để cho mái tóc trên đầu anh đen”. cuộc sống nhiều vất vả của mẹ cũng được tái hiện qua những hình ảnh quen thuộc with đường dốc nắng, chợ ặ nánh. mẹ tảo tần sớm khuya để anh khôn lớn, để bây giờ em có anh chính vì lẽ đó mà” thương anh thương cả bước chân giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao”. xuân quỳnh thật đằm thắm và tình nghĩa khi viết những câu thơ trên. em thương anh em cũng thương từng bước chân của mẹ de ella đã từng lặn lội năm xưa. thời gian trôi qua, anh đã thành nhà thơ, bong dáng của mẹ có trong thơ anh, trong sự trưởng thành của anhlời ru mẹ hát thuở nào chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh nào là hoa bưởi hoa chanh nào câu quan họ mái đình cây đa Ở đây ta bắt gặp những lí thuyết khoa học rất quen thuộc di truyền học và môi trường học. mẹ di truyền cho anh nguồn gen của mình để anh có cái tinh tế, thông minh của một nhà thơ. mẹ tạo ra môi trường để anh phát triển được tài năng của mình. vì thế xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Đừng dối mẹ nhé anh. dù là dối mẹ để yêu em. lời khuyên là sự hi sinh của người con gái nhưng sự hi sinh ấy thể hiện nhân cách rất đẹp của người con gái ấy. xuân quỳnh không chỉ là nhà thơ viết bằng cảm xúc mà chị de ella con viết bằng trí tuệ và hiểu biết, điều này lí giải tại sao thơ xuân. xuân quỳnh bằng tình cảm và trí tuệ đã chỉ rõ tình cảm của mẹ đối với mình- nàng dâu mẹ không ghét bỏ em đâu yêu anh em đã là dâu trong nhà mẹ không ghét bỏ em, em biết rõ điều đó. em yêu anh nên ella em đã làm dâu của mẹ de ella. ” dâu là con” và em đã là con của mẹ. que chí lí và sâu sắc. từ tình cảm với mẹ xuân quỳnh nghĩ về tình yêu của mình em xin hát tiếp lời ca ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn hát tình yêu của chúng mình nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng giữa ngàn hoa cỏ núi sông giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ em xin được hát tiếp lời ca của mẹ để ru anh sau bao nỗi lo âu nhọc nhằn của cuộc đời. tình yêu của chung mình thật nhỏ nhoi giữa không gian mênh mông và cuộc ời rộng lớn, giữa biếc xanh của hoa cỏ, noui bài thơ thật giản dị mà sâu lắng chắt chiu từ những ngày xưa mẹ sinh anh để bây giờ cho em. từ những nhọc nhằn, từ những chắt chiu của ngày xa xưa mẹ đã sinh anh cho em, chính vì vậy mẹ là ân nhân vĩ đại ẝa cut ccħ. anh yêu em bao nhiêu, anh tuyệt vời bao nhiêu, em càng ơn mẹ bấy nhiêu. tình yêu của em giành cho anh tỉ lệ thuận với tình cảm em giành cho with gì xúc ộng hơn tấm lòng của with dâuành cho cho mẹ ở nhân. ntrong “Truyề ễ ễ ễ ữ ữ ữ ữ ữ ữNg. Viết vềt người with dâu hiếu thảo làng vũ nương. đã nói với nàng rằng trời xanh kia không bao giờ pHụ lòng tốt của with. từ những câu chuyện cảm ộng đó ta thấy bài thơ ”mẹ của anh” mẹ của anh ”lài thơ viết về tình cảm của with giành cho mẹ, nhưng không chỉ như thế bài thơ còn là tình ời, tình ngườsi sâc. Vượt qua mọi giới hạ mãi có dư âm vang vọng trong lòng bạn đọc chính vì giá trị nhân văn cnó. phòng nn-th sưu tầm
bình bài thơ mẹ của anh